nhục bồ đoàn chi phù tang thiên nhân trảm
Số lượng các pháp môn thiện rất nhiều, kể không hết, nói tổng quát có thể gom lại trong câu "vật dĩ thiện tiểu nhi bất vi, vật dĩ ác tiểu nhi vi chi" - chẳng vì điều thiện nhỏ mà bỏ qua không làm, chẳng vì điều ác nhỏ mà làm - tức là hết thảy mọi điều thiện nên
Tôi đã đọc Nhục Bồ Đoàn, một cuốn sách bị xem là dâm thư của Trung Quốc, và nay tôi lại được đọc, nhìn, tưởng tượng với tờ rơi mà Ban An toàn giao thông phát tán cho học sinh, tôi vẫn cho rằng giá trị dâm của hai kiệt tác này tương đương nhau.
Nhục bồ đoàn. Giới thiệu: Tác phẩm: thịt bồ đoàn đó là là đời thứ nhất "Bách hoa thánh nữ" thủy phù tiên, lấy này kinh thiên địa thánh võ học, tể yếu phù khuynh, trảm yêu trừ ma, lực vãn ngay lúc đó võ lâm hạo kiếp với ngàn đều càng chi nguy, mà nàng nơi ở
Này nữ nhân thế nào có thể quên bản, bang trứ Bồ Quốc nhân lai làm nhục bọn hắn đại thịnh! Buồn cười, thật sự là buồn cười! Hứa Cảnh Tư đích tươi cười càng sâu, mà này Bồ Quốc huân quý môn đích sắc mặt tắc càng thêm không tốt.
Nhục bồ đoàn đội côn an Đồng Tâm Mỹ Đức bẽ bàng sức dân oan * XÚC PHÂN TÁNG SÂN * Đàm Vĩnh Hưng suy Khám Chí Hòa Vân Dung tục tĩu mộng phù hoa Nhân chi sơ tính vốn bản thiện
Site De Rencontres Pour Ado Gay. Nhục bồ đoàn Chương 2 Lão đầu đà khoe hão cái túi da Tiểu cư sĩ thích nhục bồ đoàn Truyện xảy ra vào đời Nguyên 1280-1368, khoảng năm Chí Hòa 1328. Lúc ấy trên núi iểm thương, có một vị ẩn tu, pháp danh Chính nhất, đạo hiệu Cô Phong. Ngài vốn người Châu quận, theo học Khổng thầy là một vị tú tài nổi tiếng. Nhưng do thiện căn, lúc sinh ra mới đầy tháng còn trong nôi đã ê a kỳ lạ, chẳng khác chi học trò trả bài, cha mẹ ngạc nhiên lắm. Có một nhà sư khuất thực trước cửa nhà, gặp a hoàn bồng ngài ở trên tay, mà miệng cứ ra tiếng, khóc không phải khóc, cười không phải cười. Nhà sư mới lắng tai nghe rồi nhận ra đứa bé đang tụng Lăng Nghiêm ại Tạng, chính là hóa kiếp của một vị cao tăng. Nhà sư xin với cha mẹ đứa bé để được thu nhận làm đệ tử. Bậc cha mẹ cho là lời xằng bậy, không tin mà từ chối, về sau dốc lòng bắt ngài trau dồi kinh sử để theo đường công danh. Lớn lên ngài học đâu nhớ đó. Rồi vì chuyện khoa danh không phải điều ngài mơ ước, nhiều lần ngài muốn bỏ Nho để học Phật, nhưng đều bị cha mẹ roi vọt, nghiêm khắc cản trở. Bất đắc dĩ ngài cũng đi thi cho có lệ. Sau khi cha mẹ đều qua đời, ngài chịu tang hai năm, rồi phân chia gia sản cho người trong họ. Phần mình chỉ có một cái túi da lớn, chất mõ và kinh kệ vào trong, xong rồi cạo đầu lên núi tu hành. Người biết gọi ngài là Cô Phong trưởng lão, người không biết gọi ngài là Bố ại hòa thượng hòa thượng xách bị. Ngài không giống các nhà sư khác, không những đối với các chuyện rượu thịt, tà dâm… thủ giới rất nghiêm, mà ngay cả với chốn tăng gia cũng giữ luôn ba giới cấm là không khất thực, không giảng kinh, không ngụ nơi danh sơn để tu hành. Có người hỏi tại sao không khất thực, ngài dạy “Việc học Phật, đại để bắt đầu từ những hành vi thiện. Phải cực khổ, phải vất vả, phải bị cái đói, cái rách bức bách hằng ngày thì cái ý niệm dâm ô mới không sinh ra, dâm dục không sinh thì cái ô trược bị tống khứ, mà cái thanh tĩnh sẽ mỗi ngày mỗi đến, lâu dần rồi tự nhiên thành Phật, ngay cả kinh cũng có thể không bắt buộc phải niệm, mõ cũng có thể không bắt buộc phải gõ. Nếu không khốn cùng mà vẫn có ăn, không dệt mà vẫn có áo mặc, cả ngày chỉ trông cậy vào bá gia, bá tính cúng dường như vậy rõ ràng đã không thành Phật mà thân sa vào địa ngục mấy hồi. Vì vậy, tôi làm lấy mà ăn, tự giới không khất thực.” Có người thắc mắc tại sao không giảng kinh, ngài dạy “Lời lẽ trong kinh tạng là từ Phật, Bồ tát nói ra. Trừ phi Phật, Bồ tát giảng thì được, chứ người khác ngày nào cũng đòi giảng thì có khác chi người điên giải mộng. Kinh kệ càng bàn, càng thành chi ly. ào Uyên Minh tức ào Tiềm đời Tấn, xưa kia chẳng nói “ộc thư bất cầu thậm giải” đọc sách không cần phải giải rõ hẵn, đủ rõ ngưới Trung Quốc đọc sách Trung Quốc mà còn không dám mong giải cho rõ, huống hồ người Trung Quốc đọc sách ngoại quốc đòi bình giải, thì chỉ thêm sai mà thôi. Tôi không dám mong làm bậc công thần của Phật với Bồ tát, chỉ muốn được tránh không làm kẻ tội phạm đối với Phật thôi, thế nên tự giới không giảng kinh”. Có người lại hỏi tại sao không tìm nơi danh sơn mà ngụ, ngài dạy “Kẻ tu hành cấm không được ham thấy sắc. Muốn cho tâm không loạn thì phải tránh xa sắc dục, không những đó là giọng đàn tiếng quyển ngọt ngào, mà còn là ngọn gió mát lướt nhẹ trên da thịt, vầng trăng sáng làm thỏa thích tâm hồn, mà còn là tiếng chim hót líu lo vui tai, là thức ăn khoái khẩu, tất cả đều đáng yêu đáng mến. Trước cảnh sông núi linh thiên đẹp đẽ, làm sao có thể không động lòng mà chẳng chấp bút đề thi, chị trăng dì gió cũng theo người nhập định, thì đêm hôm khuya khoắt làm sao có thể ngồi yên trên bồ đoàn? Cho nên vào danh sơn để học thì việc học khó thành, vào danh sơn để tu thì tình căn nan tịnh. Huống chi nơi danh sơn nào mà chẳng có các bà các cô đến lễ bái, rồi cùng với các cô, có các cậu sẽ giỡ trò ghẹo nguyệt trêu hoa. Vì thế tôi bỏ nơi danh sơn mà dọn đến hoang sơn dể mắt tai khỏi bị nhiễm, thế thôi.” Người hỏi rất khâm phục khi nghe ngài đối đáp, cho rằng từ hồi nào tới giờ chưa có vị cao tăng nào được như thế. Ngài chỉ thực hiện ba điều giới cấm mà tuy không cầu danh nhưng danh càng nổi, dân chúng xa gần phát tâm chiêm bái thật đông. Nhưng ngài không thu nhận đệ tử một cách hời hợt. Phải là kẻ có thiện căn thành tín thì mới được xuống tóc, nếu không đều tuyệt đối khước từ. Vì vậy tuy ngài xuất gia đã lâu mà đệ tử không được mấy người. Một góc núi, một túp lều tranh, cày ruộng mà ăn, múc nước suối mà uống, trên cột trước cửa nhà viết một đôi câu liễn Học Phật vô an lạc, thân tu hoạt du biến nhất thập bát tầng điạ ngục Tham thiền phi dung dị, minh vấn dĩ tọa phá kỷ thiên bách cá bồ đoàn Có nghĩa là Học Phật mà không cảm thấy an lạc, thì nên đi chơi khắp mười tám tầng địa ngục Tham thiền mà không thấy dễ, thì nên tự hỏi, mình đã ngồi nát bao nhiêu trăm ngàn tấm bồ đoàn rồi Chỉ cần gặp, là biết ngài bình sinh khổ hạnh như thế nào. Một hôm trời thu, vào lúc sáng sớm, gió thu hiu hắt tiếng mõ vừa ngưng, côn trùng kêu, nhà sư ra sân quét lá, thay nước cúng Phật, thắp hương xong rồi vào nhà trên trải bồ đoàn ngồi thiền. Ngài ngẫu nhiên quên đóng cửa lại. Chợt có một thư sinh khôi ngô trẻ tuổi và hai tiểu đồng bước vào. Thư sinh ấy làn da mắt thu thủy, dung mạo tựa Phan An, da mặt trắng như con gái, mày dài quá mắt, đồng tử đen trắng phân minh, long lanh bất định. ôi mắt ấy, người đời gọi là sắc nhãn, mà đã là người có sắc nhãn thì thường không thích nhìn thẳng, chuyên nhìn nghiêng, lại không thích nhìn nơi nào bằng nhìn phụ nữ. Người có sắc nhãn không cứ chỉ thấy rõ ở gần, mà còn có thể từ xa hằng mấy mươi trượng, chỉ cần đảo cặp mắt trong vòng hai cái là đã có thể thấy biết được phụ nữ đẹp xấu ngay. Gặp người đẹp tức khắc nhìn đắm đuối, nếu người ấy đứng đắn, sẽ phải cúi đầu mà tránh. Thấy vậy đôi mắt lại chìm đắm hướng về cõi hư vô. Nhưng nếu người phụ nữ cũng là loại có sắc nhãn, nghĩa là cùng một chứng như kẻ nam tử trên, thì bên này đắm đuối qua, bên kia đắm đuối lại, rồi thư tình một bức là xong. Cho nên dù trai hay gái, sinh ra có loại mắt này là một điềm chẳng lành, vì đó là căn do khiến danh dự sẽ tổn thương, tiết hạnh bại hoại. Quý độc giả, lỡ mà có đôi mắt ấy không thể không thận trọng vậy. Bấy giờ chàng thư sinh bước vào, quỳ lạy bốn lạy trước tượng Phật, rồi cũng hướng về hòa thưọng mà quỳ lạy bốn lạy, lạy xong đứng yên qua một bên. Hòa thượng vì đang nhập định, nên không tiện đáp lễ, ngay khi nhập định xong, ngài rời khỏi bồ đoàn trang trọng lạy trả bốn lạy. Ngài mời khách an tọa và hỏi thăm tên họ, Thư sinh đáp “ệ tử là khách phương xa, nhân đi chơi ngang vùng Giang Triết, biệt hiệu là Bán Dạ Sinh. nhân nghe danh sư phụ là bậc danh tăng ở đời này, là vị Phật sống trong thiên hạ, nên đã trai giới tắm gội, đến để xin cầu kiến.” Tại sao hòa thượng hỏi tên, mà chàng thư sinh chỉ nói đến biệt hiệu mà thôi? Ấy chẳng qua là vì cuối đời Nguyên, sĩ phu không thích gọi nhau bằng tên họ, mà họ chỉ gọi nhau bằng biệt hiệu thôi. Vì thế có người xưng là mỗ sinh, có người xưng là mỗ tử, có người xưng đạo nhân, chữ mỗ có nghĩa “nào đó”. ến như chọn biệt hiệu thì lại tùy theo tính tình của mỗi ngườimà đặt cho hợp, cốt sao cho mình tự hiểu. Thư sinh, sở dĩ lấy biệt hiệu Bán Dạ Sinh, là vì thứ nhất tuổi còn trẻ, thứ hai đam mê tữu sắc, thích ban đêm mà không thích ban ngày, lại thích lúc nửa đêm mà không thích sau nửa đêm. Hơn nữa trong Kinh Thi có câu Hữ độ như hà Kỳ dạ vi ương Có nghĩa là êm thế nào êm chưa quá nửa Biệt hiệu Vị Ương, hay Tiền Bán Dạ Sinh chính là xuất phát từ đó. Pages 1 2 3 4
Vị Ương sinh ra trước còn tại trong ổ chăn nghiêng tai mà nghe, cho đến nói nơi này, bất giác lộ ra lồng ngực ngồi dậy nói “Có lý. Đại nhân gia nữ tùy ngươi cái gì nhân không thấy được, chỉ thấy cũng không phân minh, duy có các ngươi tương đắc đến. Còn có một nói, ngươi xem tiêu trí phụ nhân lại gặp đầy đặn âm hộ, vạn nhất động khởi hưng đến đều như thế nào chỗ?” Cuộc so tài Côn Luân nói “Khởi điểm thiếu niên thời tiết gặp này quang cảnh cũng không chịu đựng được, bình thường ở trong tối hướng về phụ nhân đả thủ súng, chỉ coi cùng hắn can sự. Về sau thấy cũng nhiều, cũng liền lơ đễnh. Nhìn âm hộ liền tượng tầm thường vận dụng gia hỏa cũng không động tình. Chỉ là thấy hắn cùng với trượng phu làm lên việc đến, miệng rầm rì âm trung tức tức làm làm, không khỏi có chút động hưng lên.” Vị Ương sinh thấy hắn nói đến tới diệu dụng, liền đẩy chuyển thân thể ngủ thẳng một đầu đi nghe. Cuộc so tài Côn Luân nói “Ngươi nếu không ngại khinh nhờn, đãi ta nói một hai cọc cho ngươi nghe, không biết chịu nghe phủ?” Vị Ương sinh nói “Hay lắm! Như được như thế, thật sự là cùng quân buổi nói chuyện thắng đọc sách mười năm. Mau nói một chút.” Cuộc so tài Côn Luân nói “Ta cuộc đời nhìn thấy chuyện thật nhiều, không biết theo bên trong đó nói lên. Bây giờ tùy ngươi hỏi một kiện, ta đã nói một kiện thôi.” Vị Ương sinh nói “Xin hỏi phụ nhân là vui làm hơn, phải không hỉ làm hơn?” Cuộc so tài Côn Luân nói “Tự nhiên là hỉ làm hơn nhiều. Ước chừng một trăm phụ nhân chỉ có một hai không vui làm, còn lại đều là hỉ làm . Chính là này hỉ làm bên trong có hai loại. Có lòng thượng hỉ làm, miệng đã nói muốn làm . Có lòng thượng hỉ làm, cố ý giả vờ không muốn làm, đợi trượng phu cường hắn lên sân khấu, sau đó lộ ra bổn tướng. Hai loại phụ nhân ngược lại phía trước một loại tốt đuổi. Ta khởi điểm núp trong bóng tối thấy hắn thúc giục trượng phu can sự, ta cũng nghĩ thế cái cực dâm chi phụ, suốt đêm không biết mỏi mệt được rồi. Ai nghĩ quất không dưới vài cái liền quăng, ném một cái sau tinh thần quyện đãi chỉ muốn đi ngủ, tùy trượng phu làm cũng thế mặc kệ cũng thế. Duy có trong lòng muốn làm giả thuyết mặc kệ phụ nhân, rất khó ở chung. Ta từng đi trộm một nhà, gặp trượng phu xả thê tử can sự, thê tử không chịu. Trượng phu leo lên thân đi, đẩy ngược xuống. Trượng phu chỉ nói là không muốn làm, nhưng lại vù vù ngủ. Cái kia phụ nhân cố ý đem thân thể lật tới lật lui, muốn ngại hắn tỉnh lại. Gặp ngại hắn bất tỉnh, lại đem tay đi dao động hắn. Ai nghĩ trượng phu ngủ thẳng ưu việt, nếu không được tỉnh. Hắn liền lớn tiếng kêu nói Có tặc!’ như đem người khác làm tặc , đã bị hắn dọa đi. Ta biết hắn không phải là kêu tặc, là muốn bừng tỉnh trượng phu, tốt can sự. Quả nhiên không ngoài sở liệu, chỉ thấy trượng phu làm tỉnh lại sau, hắn lại đem xảo nói chi ngô đạo Mới vừa rồi là mèo vờn chuột khiêu một chút vang, ta lầm nghe xong, chỉ nói là tặc, kỳ thật không thể làm chung.’ liền đem trượng phu nhanh 々 ôm, đem âm hộ tại bên cạnh dương vật bị dụi lau. Trượng phu mới động khởi hưng, thân trên đi làm. Lúc đầu rút ra đút vào còn miễn cưỡng hầm ở, giấu diếm tao tiếng. Rút được mấy trăm phía trên, dần dần hanh cáp , phía dưới dâm thủy lưu không được. Làm đến nửa đêm trượng phu ném, hắn tao hưng chính phát, lại không tốt kêu trượng phu cạn nữa, đành phải trang tiếng thở dài lại giống có bệnh quang cảnh. Diệp trượng phu nhu ngực sờ bụng, không tha hắn ngủ. Trượng phu ngủ không , đành phải lại leo lên thân từ đầu làm lên, thẳng đến gà gáy mới vừa rồi nghỉ tạm. Mệt ta giữ một đêm, chính muốn thu dọn đồ đạc thiên lại sáng tỏ, đành phải tiềm thân mà ra. Cho nên hiểu được loại này phụ nhân rất khó ở chung.” Vị Ương sinh nói “Xin hỏi phụ nhân can sự thời tiết, vẫn là phóng túng hơn không có khả năng phóng túng hơn?” Cuộc so tài Côn Luân nói “Tự nhiên là phóng túng hơn nhiều. Ước chừng mười phụ nhân chỉ có một hai không có khả năng phóng túng, còn lại đều là phóng túng . Chính là phụ nhân trong miệng có ba loại phóng túng pháp, duy có chúng ta nghe được rõ ràng, kia can sự nam tử phản không biết.” Vị Ương sinh hỏi “Thế nào ba loại?” Cuộc so tài Côn Luân nói “Sơ làm thời tiết, chưa từng khoái hoạt, trong lòng không muốn phóng túng bên ngoài giả phóng túng , đợi lâu trượng phu động hưng. Loại này tin tức nguyên nghe được ra ước chừng, miệng kêu đi ra tự tự rõ ràng. Này là một loại phóng túng pháp. Làm đến khoái hoạt thời tiết, trong lòng cũng phóng túng, miệng cũng phóng túng, liền ngũ quan tứ chi đều phóng túng lên. Loại này tin tức cũng nghe được ra, kêu lên đến tự khuôn chữ hồ, thở không được. Lại là một loại phóng túng pháp. Làm đến khoái hoạt nơi cuối cùng, tinh thần mệt mỏi, tay chân mềm nhũn, muốn phóng túng phóng túng không ra. Loại này tin tức tại yết hầu bên trong, liền có một chút nghe không ra. Ta từng trộm một nhà, thấy hắn vợ chồng can sự, khởi điểm loạn điên loạn tủng, tiếng vang như sấm. Làm đến mặt sau, kia phụ nhân không vang bất động, tựa như bị nam tử nhập chết. Ta đi đến gần bên đi nghe, chỉ thấy yết hầu bên trong y y nha nha giống như nói chuyện phi nói chuyện, giống như thở dài phi thở dài. Ta nghe xong này quang cảnh biết hắn khoái hoạt cực kỳ, bất giác dâm hứng đại động, cả người nhức mỏi, lại chưa từng đả thủ súng, chính mình tinh nhưng lại chảy ra. Cho nên hiểu được phụ nhân lại lại có này một loại phóng túng pháp.” Vị Ương sinh nghe ở đây, cũng liền cả người chua ngứa, bất giác dương tinh nhưng lại chảy nhất tịch. Còn muốn hỏi hắn đừng , không nghĩ thiên đã lớn minh. Hai cái rửa mặt chải đầu tất, như trước ngồi đối diện nói một chút diệu nói. Hai cái vấn vương mấy ngày, giao tình càng mật, Vị Ương sinh ra được đối với hắn nói “Tiểu đệ cuộc đời lấy nữ sắc vì tánh mạng, bây giờ gặp được huynh trưởng có thể nói tam sinh hữu hạnh. Nếu không lấy tâm sự tướng thác, chẳng phải ngay mặt bỏ qua? Yêu cầu huynh trưởng đem gặp qua phụ nhân lấy thứ nhất tiêu trí , sinh cái biện pháp làm cho tiểu đệ kinh một khi mắt, như quả nhiên là tuyệt sắc, không dối gạt huynh trưởng nói, tiểu đệ tiện tạo là có hồng loan chiếu mệnh , cuộc đời vừa thấy phụ nhân ta không đi tìm hắn hắn tự nhiên tới tìm ta. Đến lúc đó cầu huynh trưởng hiển cái thần thông, thành này chuyện tốt thế nào?” Cuộc so tài Côn Luân lắc đầu nói “Cái này không được. Ta cuộc đời có trộm quá không ăn trộm giới chỉ. Trộm qua hắn tài vật thượng không đành lòng lại trộm, huống chi ở có liên quan danh tiết phụ nhân? Đành phải theo nay sau này lưu tâm cho ngươi thẩm tra theo, đi đến nhân gia gặp có tiêu trí phụ nhân sẽ không trộm hắn tài vật, nhưng lại đi trở về đến cùng ngươi thương lượng, làm thành chuyện tốt, này còn khiến cho.” Vị Ương sinh nói “Tiểu đệ có mắt không nhìn được nghĩa sĩ, mới vừa rồi nói đường đột nhiều. Chính là một kiện, ký lừa gạt kim nặc muốn thay tiểu đệ lưu tâm, nhược quả thấy tuyệt sắc phụ nhân, trăm vạn không thể trộm hắn tài vật, đã quên hôm nay ngôn. Nặc làm được được chuyện, tiểu đệ sau đến tự nhiên báo đáp.” Cuộc so tài Côn Luân nói “Bực này nhìn đến, ngươi quả nhiên có mắt không nhìn được nghĩa sĩ. Ta như là nhớ ngươi báo đáp người, lại không bằng cầm lấy hiện tại tuệ. Chính là ngươi ngày sau chức vị, hứa ta đánh vài lần quất phong, kia làm tiền bạc cũng thấy được, không bằng ta làm một lần đạo. Như vậy báo cũng có thể bất đồ. Ta bây giờ hứa ngươi một cái tiêu trí phụ nhân, không thiếu được ngày mai trả lại ngươi một cái tiêu trí phụ nhân. Ngươi bây giờ ký gặp ta không cần đến nơi khác đi, mà tại bên cạnh này nhẫm mấy gian phòng ốc đọc sách. Cũng không cần nhờ ta một cái, ngươi như nhìn thấy có tốt , liền chính mình đi làm việc. Ta như nhìn thấy có tốt , đi báo lại ngươi. Hai đường sưu tầm, tự nhiên gặp , quyết không tới thất bại.” Vị Ương sinh mừng rỡ, liền ương người đi tìm ngụ chỗ. Sắp chia tay thời điểm, lại kéo lấy hắn đã bái tứ bái, mới vừa rồi phân biệt. Dù sao Vị Ương sinh kỳ ngộ như thế nào, lần tới liền gặp.
Những tác phẩm văn học Trung Quốc luôn mang tính giáo huấn sâu sắc, trong số đó không thể không kể đến tác phẩm “Nhục Bồ Đoàn” của nhà văn Lý Ngư. Nhục Bồ Đoàn lấy bối cảnh trong thời nhà Nguyên, nhân vật chính là Bán Dạ Sinh – một chàng thư sinh trẻ đẹp nhưng lại đam mê tửu sắc. Tuy không có công danh nhưng anh luôn tự cho mình là người thông minh hào hoa nhất trên đời, bởi vậy bên cạnh anh luôn luôn phải có những người con gái đẹp nhất thiên hạ. Nhục Bồ Đoàn là gìNội Dung Sách Nhục Bồ ĐoànCác cuộc tìnhSự trả giáNhững chương chính của Nhục Bồ ĐoànDownload Ebook Nhục Bồ Đoàn PDF Nhục bồ đoàn là một tác phẩm văn học của Trung Quốc sử dụng mặt trái để nói mặt phải, nói con người luôn trông ngóng xa xôi chứ không biết nhìn gần. Câu chuyện bắt đầu vào đời Nguyên 1280-1368, khoảng năm Chí Hòa Nhân vật chính của Nhục bồ đoàn là Bán Dạ Sinh, biệt hiệu của chàng trai trẻ đam mê tửu sắc, thích ban đêm mà không thích ban ngày, thích lúc nửa đêm mà không thích sau nửa đêm. Đây là người không thích công danh, tự phụ là người thông minh tài hoa nhất trên đời và muốn có những người đẹp nhất thiên hạ. Nội Dung Sách Nhục Bồ Đoàn Nghe danh một nhà ẩn tu có tiếng, một lần Bán Dạ Sinh đến và nhận lời khuyên từ người này nhưng tuổi trẻ vẫn không thể bỏ phí sự vui chơi. Một vị túc nho “Thiết phi đạo nhân” có con gái tên Quý Hương xinh đẹp, danh giá và học thức, sau nhiều lần bị thuyết phục đã chấp nhận gả con cho Bán Dạ Sinh nhưng với điều kiện phải ở rể. Lúc đầu, với những gì được giáo dục từ nhỏ, cô gái không chấp nhận những việc sai trái. Sau đó do sự thuyết phục khéo léo mà cô gái đã sa đà vào bản ngã của mình. “Thiết phi đạo nhân” là người cố chấp, thích chất phác, không ưa phong lưu nên không hợp với chàng rể. Chàng rể Bán Dạ Sinh ra đi, kết bạn với “Tái côn lôn”, một siêu trộm tự phụ cho rằng không gì không trộm được, và có thể lặp lại bất cứ khi nào cũng được. Một thuật sĩ đã trợ giúp Bán Dạ Sinh bằng cách ghép dương vật của chó với của anh ta để tăng sức mạnh cũng như độ lớn. Các cuộc tình Người đầu tiên là vợ của Quyền Lão Thực người bán tơ, nhũ danh Diễm Phương, là một người con gái dáng vẻ xinh đẹp sống với quan niệm làm phận đàn bà thì chuyện dâm dục nếu không làm thì thôi, đã làm thì nên làm cho tới nơi tới chốn, mà hưởng đời được chút nào hay chút ấy, chớ có làm cẩu thả mà uổng phí xuân xanh một đời. Chồng của thị là người nghèo không quyền thế nên đã bán lại vợ cho Bán Dạ Sinh qua tay “Tái côn lôn”. Diễm Phương nhanh chóng có thai và sinh ra hai gái. Người thứ hai là Hương Vân ở kế vách. Chồng nàng tên Hiên Hiên Tử, là một gã Hiếu liêm tuy tài cao nhưng hạnh đoản, tuy danh trọng nhưng phẩm đê, tuổi đã ngoài năm mươi, vợ trước đã chết, Hương Vân là kế thất, đang mở trường dạy học. Hiên Hiên tử trọ ngoài tỉnh, mỗi tháng chỉ về ngủ với vợ một hai tối mà thôi. Cô Thần, tên đầy đủ là Hoa Thần là cô của Hương Vân, cháu cô Thần là Thuỵ Châu, Thuỵ Ngọc. Ba người này với Hương Vân thành bộ tứ chơi trác táng với Bán Dạ Sinh trong thời gian Diễm Phương dưỡng thai. Sự trả giá Quyền Lão Thực do yếu thế chấp nhận bán vợ nhưng không nguôi ý trả thù đã đổi tên là Lã Toại Tâm và tìm đến Quý Hương vợ ở quê của Bán Dạ Sinh. Với quyết tâm trả thù, anh ta lấy được cảm tình của “Thiết phi đạo nhân”, được gả cho ả a hoàn Như Ý và sống trong gia trang của cha vợ Bán Dạ Sinh. Quý Hương do sự trống vắng lại đọc những quyển sách dâm dật của Bán Dạ Sinh để lại, đã không kiềm được dục vọng khi thấy Quyền Lão Thực hành sự với Như Ý. Sự thể không như dự tính, lòng dâm khó dừng Quý Hương có thai đã rủ Quyền Lão Thực thu thập đồ dùng và trốn đi. Ham tìm của mới lạ, sau khi từ gửi Diễm Phương và hai con cho “Tái Côn Lôn” về nhận được tin vợ cũ mất, Bán Dạ Sinh đi tìm danh kỹ mà tiếng đồn khắp đế kinh không ngờ lại là vợ cũ Quý Hương. Quý Hương thấy chồng tìm đến mình thì xấu hổ nên tự vẫn. Khi nghe tin Diễm Phương cũng như Quý Hương bỏ nhà trốn theo trai, Bán Dạ Sinh đã đến với Cô phong hòa thượng và trở thành một hòa thượng với tên Ngu Sa. Có thể bạn quan tâm Những cuốn sách hay về quan hệ vợ chồng Những chương chính của Nhục Bồ Đoàn Giúp Đạo Lý Nhân Luân Làm Người Theo Nền Nếp Lão Đầu Đà Khoe Hão Cái Túi Da Lão Đạo Sĩ Kén Lầm Rể Phong Lưu Nghỉ Nơi Hoang Vắng, Lòng Khách Muôn Phần Tịch Mịch Kén Mỹ Nhân Ghi Danh Quả Thực Khắt Khe Bàn Đến Thú Phong Lưu, Ốm Mập Đáng Thích Giận Đất Trời, Tiên Thiên Bất Túc Ba Tháng Ở Ẩn Chốn Này Cam Tâm Chịu Nhịn Rành Hiểu Lẽ Đời Đâu Cần Gấp Gáp Nghe Tiếng Trước, Biết Lời Sau ạo Chích Phóng Kim Tiền Chịu Khấu Đầu Mới Nên Việc Tốt Phá Chảo Đập Nồi Quyết Trừ Mối Hận óng Cửa Hoan Lạc, Vách Tường Có Tai ồng Minh Chung Vui Tới Sáng Cuộc Hành Lạc Nửa Chừng Gián Đoạn Cậy Thế Giành Một Mình Vợ Con Lưu Lạc, Rõ Ràng Trả Nợ Oan Nghiệt Ngập Dầu, Oan Kia Sinh Quả Hồi Kết – Túi Từ Bi Rộng Lớn, Sắc Quỷ Gian Hùng Đều Thu Lại Download Ebook Nhục Bồ Đoàn PDF Tải PDF Download Nguồn Từ khóa liên quan Nhục Bồ Đoàn là gì Nhục Bồ Đoàn ebook Nhục Bồ Đoàn download Nhục Bồ Đoàn pdf About Latest Posts Tracuuthuoctay cung cấp thông tin liên quan đến thuốc từ A-Z. Bạn có thể tìm đọc về các thuốc được kê toa cũng như không kê toa, hoặc tìm hiểu dựa trên phân loại của Thuốc A-Z. Những thông tin trên chỉ mang tính chất tìm hiểu, mở rộng kiến thức, và không hề cung cấp bất kì lời khuyên về y tế, điều trị cũng như chẩn đoán. Hãy luôn nhớ tham khảo ý kiến của bác sĩ hoặc các chuyên gia trước khi bắt đầu, dừng hay thay đổi phương pháp điều trị, chăm sóc sức giả Trương Phú HảiChuyên khoa chuyên khoa II Ngoại khoa tiết niệu, nam độ học vấn-Đại học Y Hà NộiQuá trình công tác- Từng công tác tại khoa Ngoại – bệnh viện Đa khoa Hà Đông – Hà Nội-PGĐ phụ trách chuyên môn bệnh viện đa khoa Hà Nội-Chuyên viên y tế công tác tại Agola...-Giảng viên bộ môn Ngoại khoa tại Học viện Quân Y 103Sở trưởng chuyên môn -Tư vấn và điều trị các bệnh lý nam khoa - Tư vấn và điều trị các bệnh lây truyền qua đường tình dục cho nam giới - Thực hiện phẫu thuật cắt bao quy đầu và ngoại tiết niệu nam - Phẫu thuật các bệnh lý hậu môn – trực tràng như Trĩ, áp-xe hậu môn, dò hậu môn, nứt kẽ hậu môn,...Bác sĩ luôn nhiệt tình, niềm nở hết mình vì bệnh nhân sẵn sàng giải đáp mọi thắc mắc về sức khỏe các bệnh nam khoa, viêm nhiễm cơ quan sinh dục nam, rối loạn chức năng sinh lý cũng như là chuẩn đoán vô sinh hiếm muộn ở nam giới. Tracuuthuoctay cung cấp thông tin liên quan đến thuốc từ A-Z. Bạn có thể tìm đọc về các thuốc được kê toa cũng như không kê toa, hoặc tìm hiểu dựa trên phân loại của Thuốc A-Z. Những thông tin trên chỉ mang tính chất tìm hiểu, mở rộng kiến thức, và không hề cung cấp bất kì lời khuyên về y tế, điều trị cũng như chẩn đoán. Hãy luôn nhớ tham khảo ý kiến của bác sĩ hoặc các chuyên gia trước khi bắt đầu, dừng hay thay đổi phương pháp điều trị, chăm sóc sức khỏe. Tác giả Trương Phú Hải Chuyên khoa chuyên khoa II Ngoại khoa tiết niệu, nam học. Trình độ học vấn -Đại học Y Hà Nội Quá trình công tác - Từng công tác tại khoa Ngoại – bệnh viện Đa khoa Hà Đông – Hà Nội -PGĐ phụ trách chuyên môn bệnh viện đa khoa Hà Nội -Chuyên viên y tế công tác tại Agola... -Giảng viên bộ môn Ngoại khoa tại Học viện Quân Y 103 Sở trưởng chuyên môn -Tư vấn và điều trị các bệnh lý nam khoa - Tư vấn và điều trị các bệnh lây truyền qua đường tình dục cho nam giới - Thực hiện phẫu thuật cắt bao quy đầu và ngoại tiết niệu nam - Phẫu thuật các bệnh lý hậu môn – trực tràng như Trĩ, áp-xe hậu môn, dò hậu môn, nứt kẽ hậu môn,... Bác sĩ luôn nhiệt tình, niềm nở hết mình vì bệnh nhân sẵn sàng giải đáp mọi thắc mắc về sức khỏe các bệnh nam khoa, viêm nhiễm cơ quan sinh dục nam, rối loạn chức năng sinh lý cũng như là chuẩn đoán vô sinh hiếm muộn ở nam giới.
Nhục bồ đoàn chữ Hán 肉蒲團 là một tác phẩm văn học của Trung Quốc sử dụng mặt trái để nói mặt phải, nói con người luôn trông ngóng xa xôi chứ không biết nhìn gần. Câu chuyện bắt đầu vào đời Nguyên 1280-1368, khoảng năm Chí Hòa 1328. Nhân vật chính của Nhục bồ đoàn là Bán Dạ Sinh, biệt hiệu của chàng trai trẻ đam mê tửu sắc, thích ban đêm mà không thích ban ngày, thích lúc nửa đêm mà không thích sau nửa đêm. Đây là người không thích công danh, tự phụ là người thông minh tài hoa nhất trên đời và muốn có những người đẹp nhất thiên hạ. Nội dung chính Nhục bồ đoàn Nghe danh một nhà ẩn tu có tiếng, một lần Bán Dạ Sinh đến và nhận lời khuyên từ người này nhưng tuổi trẻ vẫn không thể bỏ phí sự vui chơi. Một vị túc nho “Thiết phi đạo nhân” có con gái Quý Hương danh giá và học thức, sau nhiều lần thuyết phục đã chấp nhận gả con cho Bán Dạ Sinh nhưng với điều kiện phải ở rể. Lúc đầu, với những gì được giáo dục từ nhỏ, cô gái không chấp nhận những việc sai trái. Sau đó do sự thuyết phục khéo léo mà cô gái đã sa đà vào bản ngã của mình. “Thiết phi đạo nhân” là người cố chấp, thích chất phác, không ưa phong lưu nên không hợp với chàng rể. Chàng rể Bán Dạ Sinh ra đi, kết bạn với “Tái côn lôn”, một siêu trộm tự phụ cho rằng không gì không trộm được, và có thể lặp lại bất cứ khi nào cũng được. Một vị tiên được đặc cử xuống trợ giúp Bán Dạ Sinh bằng cách ghép dương vật của chó với của anh ta để tăng sức mạnh cũng như độ lớn. Các bản chuyển thể thành phim của Nhục Bồ Đoàn Phim “Tình dục và Thiền” Sex and Zen, 玉蒲團之偷情寶鑑 năm 1991. Đạo diễn Michael Mak Kwok-fung, diễn viên Lawrence Ng Kai Wah, Kent Cheng, La Liệt, Diệp Tử My, Từ Cẩm Giang Phim “Tình dục và Thiền II” Sex and Zen II, 玉蒲团之玉女心经 năm 1996, có sự than gia diễn xuất của Thư Kỳ và Từ Cẩm Giang Phim Phim “Tình dục và Thiền III” Sex and Zen III, 玉蒲团之官人我還要 năm 1998 Phim 3D Sex and Zen 3D肉蒲團之極樂寶鑑 năm 2011
nhục bồ đoàn chi phù tang thiên nhân trảm